Thứ Bảy, 11 tháng 5, 2013

Nồi ngọc Hán


Khoảng năm 2002 tại Châu cầu Bắc Ninh, xảy ra một việc hy hữu có một không hai. Chủ thầu đổ mặt bằng công trình trên đoạn đường 18 thuộc địa phận Bắc Ninh, phát hiện trên quả núi đất một khu hầm mộ thời Hán. Chứa rất nhiều báu vật, vàng, ngọc, cổ vật. Ông ta liền trực tiếp điều khiển máy xúc, múc toàn bộ tài sản lên một chiếc xe ben và chạy thẳng về nhà, bỏ lại toàn bộ máy công trình và tài sản đi kèm, không quay lại nữa. Do nóng vội, một số phẩm vật bằng vàng vương lại trên mặt đất và được trẻ trâu nhặt mang về. Câu chuyện vỡ lở.
Nhận được tin, tôi liền điện thoại cho con trai đang công tác tại BTMQKI, và em trai đang công tác tại BCHQS tỉnh Bắc Ninh, xin nghỉ phép về nhà, rồi cùng sang khảo sát tại khu vực đó, với hy vọng là sẽ tìm thấy cái gì đó còn sót lại. Khi đến nhà người báo tin, họ cho xem một chiếc nỏ đồng (do cao lỗ vương thiết kế - nỏ thần) và một chiếc nồi đá nến theo cách gọi của người báo tin, mà họ mót được theo vết gầu múc.
Tôi và họ ngã giá, và ngủ lại chờ trời sáng để đến hiện trường thăm dò. Sáng hôm sau, bốn người vội vã lên xe đến hiện trường, khoảng 30 phút đến nơi, sau khi xác định vẫn còn lại một ngăn hầm chưa động đến, tôi sai em trai lắp ráp thiết bị tìm kiếm. vừa lắp xong thì một cơn giông chưa từng có ập đến, mưa như đổ nước, may mà có một ngôi nhà bỏ hoang của công trường lên thiết bị không ướt.
Linh cảm cho thấy, tài sản này không phải dành cho tôi, lên tôi quyết định ra về và không nghĩ đến nó nữa, đồng thời chỉ chỗ cho người đưa tin để họ tùy cơ hành sự. Khi về đến nhà người đưa tin, thì họ thay đổi ý định không bán cho tôi hai đồ vật đã giao dịch hôm trước nữa, thất vọng tôi ra về và tự an ủi mình.
Ba năm sau tôi được biết, người đưa tin và một người bản địa cùng đào chỗ tôi chỉ, có lấy được một số báu vật, vàng trang sức, nhưng đều bán rất ít tiền vì thiếu hiểu biết. Rồi ăn chơi, phung phí hết sạch. Chiếc nỏ đồng và chiếc nồi ngọc bán cho khách chỉ bằng 1/10 số tiền mà tôi trả năm trước.
Tình cờ tôi biết người mua hai món đồ này đã từng là bạn hàng nhiều năm. Họ biết tôi hiểu đồ lên việc giao dịch sẽ bất lợi nếu hỏi mua. Đành phải nhờ người bạn thân đứng ra mua lại giúp.
Tôi nghiệm ra một điều, không thể đi tìm kiếm cổ vật, mà tự cổ vật tìm đến, khi ta có niền tin về nó. Cũng như trong cuộc đời này, con người với nhau, dù ở bất cứ nơi nào trên trái đất, có duyên tất sẽ có phận. Một điều tưởng chừng như rất dễ hiểu, nhưng nhiều năm sau họ mới biết.
Nồi ngọc Hán (2.8kg). loại ngọc này chỉ có ở thời Hán, đến thời Đường thì không còn nữa.

1 nhận xét: